thật sự không thể ăn đuôi sao

1. Cấu trúc tiếng Hàn đuôi: 잖아 (요) - 잖아 (요) là đuôi từ kết thúc câu mang nghĩa xác nhận một vấn đề mà cả người nghe và người nói đều biết "Không phải là…", "Sự thật là…", "Như bạn thấy đấy…". -잖아 (요) cũng được sử dụng để đưa ra lý Dù không phổ biến, những sự thật là bạn có thể phân biệt Pikachus cái và Pikachus đực bằng đuôi của chúng. Đuôi của Pikachus cái tròn hơn và có một chút khía ở cuối. Nếu theo logic đó, thì Pikachu trong anime là nam. Pikachu được in trên đồng xu đô la Niue 1 Hướng dẫn cách nuôi cá ba đuôi không cần oxy. 1.1 Các vấn đề về bể cá. 1.2 Cách chuẩn bị bể nuôi cá ba đuôi. 1.3 Vị trí đặt bể cá ba đuôi phù hợp. 1.4 Thời điểm thả cá ba đuôi vào bể. 1.5 Hướng dẫn chọn mua cá ba đuôi. 1.6 Cách thả cá vàng vào trong hồ. 1.7 Cho Tóc bob thẳng thường mang lại cho mọi người cảm giác chỉn chu hơn, nhưng nếu bạn uốn đuôi bồng bềnh, nó sẽ ngay lập tức trông dịu dàng hơn rất nhiều, làm nổi bật nét duyên dáng thanh lịch của phụ nữ. Những chị em có đầu nhọn hay mặt tròn có thể thay đổi bằng cách uốn cụp sẽ tạo hiệu ứng bồng bềnh và mềm mại. Rất rõ ràng, nếu anh không buông tay thì hậu quả phải tự gánh lấy. Đuôi mày Tần Phỉ hơi nhướng lên, thầy cô hình như không chú ý tới những lời vừa rồi thì biết đã tới điểm dừng, anh cười thả tay ra. Chu Kiều chồng lên lồng ngực anh, quyết đoán bò dậy. Lúc này Trong đó, histamine khi nạp vào cơ thể sẽ dễ gây ra tình trạng chóng mặt, buồn nôn, tức ngực, đau bụng và các triệu chứng khác. Do đó, khi chế biến cá, bạn nên làm sạch phần này để không gây hại cho cơ thể nhé. 4. Mắt cá. Quan niệm "ăn gì bổ nấy" nên có không ít saritunew1979. Đánh giá từ 13 lượt Bạn đang đọc truyện Thật Sự Không Thể Ăn Đuôi Sao? của tác giả Thả Phất. Nội dung câu chuyện kể về Tiểu bạch long nho nhỏ Long Bạch Bạch khờ khạo đưa long châu cho một phàm nhân vì thấy hắn ngốc nghếch hay bị bắt thật tốt, thế tử ngốc sau này thông minh, lên làm Hoàng đế, còn ấu long đí thì trở nên...ngu ngốc thật tộc một ngày nọ bỗng gặp tao ương, BạchLong ngốc cả ngày chỉ biết ăn kia bị người khác tưởng nhầm là người phàm, thế là bị đem tiến đó trở đi, Bạch Long ngốc như cá gặp nào đó, Bạch Long ngốc nhìn thấy mình dài ra thêm một cái đuôi thì trợn tròn mắt, lấy tay chọc chọc, ngẩng đầu tội nghiệp nhìn vị hoàng đế nào đó “Cái đuôi? Có thể ăn không?”Một vị hoàng đế nào đó vừa đoán được một khả năng “….”Bạch Long ngốc tủi thân “Không thể sao? Thật sự không thể sao? Nhìn ăn rất ngon mà….”Người nào đó “không thể ăn đuôi, nhưng là…… ngươi có thể ăn trẫm.”Nếu bạn là người yêu thích sự hài hước thì đừng nên bỏ lỡ truyện Xuyên thành quả tim nhỏ của nam phụ hoặc Ta với sư môn không hợp. Lần đầu tiên Long Bạch Bạch nhìn thấy Chu Kì Nghiêu, hắn đang núp trên đường sỏi đá cách ngự thiện phòng của hoàng đế không xa, ôm bụng nhìn về hướng đó một cách đáng thật đói, ma ma trong cung không cho ăn no, hắn là nam tử nên ăn rất nhiều, thật sự là đói không chịu nổi, hắn không nghe lời ma ma nói, tùy tiện tìm một bộ quần áo thái giám, rồi đi theo cung nữ giao đồ ăn tới nơi chính mắt nhìn thấy cung nữ kia vào nơi đó, tì nữ ra ra vào vào, đều cầm thực trong khẳng định có đồ ăn ngon….Long Bạch Bạch nuốt nước miếng, ôm bụng nhìn những thực hạp này, nhìn chằm chằm, hắn rất còn chưa kịp chờ được cơ hội lén đi vào, đã bị hai tên thị vệ khiêng như khiêng gà bắt quỳ xuống “Hồi bẩm hoàng thượng, bắt được một tên thái giám đang lén lút, có đánh chết tại chỗ không?”Trên long liễn được che bởi vải vàng, mơ hồ nhìn thấy một thân ảnh, từ bên trong vang lên một tiếng nói lạnh lẽo “Tra, là thật, đánh chết.”Dứt lời, đại thái dám Tô Toàn đi theo liền hô một tiếng, lập tức long liễn muốn rời là do tiểu thái dám này xui xẻo, vừa vặn lại gặp phải hoàng thượng từ lãnh cung quay về Dưỡng Tâm điện đi ngang qua nơi này, ngày thường ở trong này sẽ không bao giờ nhìn thấy mặt rồng, lúc ấy hắn nhìn thấy một tiểu thái dám đang lén lút trốn sau một khối núi giờ hoàng thượng đã lên tiếng, sợ là phải vào ám phòng, cho dù là thật hay giả, đã kinh động thánh giá, tiểu thái giám này nhất định phải mất Bạch Bạch chỉ nghe rõ được chữ “đánh chết”, lúc tiến cung nghĩa phụ đã dặn dò hắn, tễ chính là chết, hắn không thể chết được, hắn còn muốn tiến cung có được thánh sủng, còn phải giúp Vân gia vượt qua được khó rằng hắn không hiểu được cái gì gọi là có được thánh sủng, nhưng sau khi hắn được đưa vào vẫn luôn nhớ kỹ điều này, nếu còn nhớ cái gì khác, chính là cảm giác khó chịu khi đói chết sẽ không thể ăn được đồ ăn ngon, hắn không thể chết được, Long Bạch Bạch vừa nghe thấy điều này, lập tức lắc đầu nói “Không, không được! không thể chết được!”Sau khi hắn tiến cung, ma ma Vân gia đi theo ngày ngày dạy dỗ hắn báo ân, nên không thể chết được, cho nên hắn nhớ kỹ, thứ nhất, không thể chết được; thứ hai, phải giúp Vân gia.“Lớn mật! sao ngươi dám lớn mật như vậy? lập tức đánh chết!” đại thái giám Tô Toàn quát lớn một tiếng, lập tức cơ thể gầy gò của Long Bạch Bạch bị đè sấp nhỏ lập tức không còn, Long Bạch Bạch ngẩng đầu cố gắng giãy dụa, không nghĩ tới người nhìn thì gầy gò lại có sức lực như vậy, hơn nữa sức mạnh có thể coi là vô hạn, sau khi ném đi hai thị vệ kia, lập tức chạy lại đây, ôm lấy long liễn không buông Bạch Bạch cố gắng ngẩng đầu nhìn nam tử ngồi bên trong lớp vải màu vàng kia, hắn không muốn chết, hắn còn chưa ăn no, ít nhất không thể làm quỷ đói ục…..Lúc này bụng đột nhiên kêu lên, Long Bạch Bạch càng uất ức, sao lại không cho ăn no, tốt xấu, tốt xấu gì trước khi chặt đầu còn cho ăn no, trong kịch đều có cơm chặt người bị tình huống bất ngờ này dọa sợ, sau khi lấy lại tinh thần, lập tức có thị vệ không khách khí rút bội kiếm ra, nhưng dù vậy mọi người đã chần chờ một thời gian, sợ là sẽ khiến thánh thượng nổi nhưng, tính tình hoàng đế luôn luôn âm tình bất định khó có dịp lại lên tiếng “Thả hắn.” Mũi kiếm sắp chạm vào lưng Long Bạch Bạch lập tức dừng lại, hai vị vệ kia quỳ xuống, không dám nhìn mặt Bạch Bạch lại không được dạy cái này, hắn nghĩ mình bám vào long liễn có hữu dụng, thế là đi tới trước cọ cọ, tiến tới gần một Toàn đang muốn quát lớn, nhưng hoàng thượng vẫn chưa lên tiếng, hắn nghĩ lại thấy hôm nay hoàng thượng khác thường, lại liếc mắt nhìn tiểu thái giám này, vừa rồi ở xa không nhìn kĩ, hiện giờ vừa thấy…. ngay cả Tô Toàn đã nhìn quen những phi tần trong hậu cung cũng nhìn tới ngây người, dung mạo này nếu không phải là nam tử, sợ là ngay cả Ngọc Qúy Phi năm đó được sủng ái nhất cũng không từ khi tân đế lên ngôi đã làm đại thái giám, ban đầu nghĩ khuôn mặt của tân đế là có một không hai, không ngờ tiểu thái giám này…..Hắn ý thức được điều gì, tân đế không phải là đã?Long Bạch Bạch không biết suy nghĩ của người bên ngoài, hắn đi tới một vị trí gần đó, cách màn che, mạnh dạn lên tiếng, cố chấp kiên trì “Ta không muốn chết.”Trong long liễn cũng không có tiếng vang truyền ra, giống như bên trong không có bóng Toàn tuy rằng cảm thấy hoàng thượng sợ là coi trọng tiểu thái giám này, nhưng tiểu thái giám gan lớn dám có kè mặc cả với hoàng thượng hắn là lần đầu tiên nhìn thấy, ban đầu nghĩ cho dù hoàng thượng coi trọng, cũng không thể chịu được mà nghĩ lại, ai ngờ, cách màn che, truyền ra thanh âm của tân đế, không có phập phồng, nghe không ra cảm xúc “Ừ.”Tô Toàn sợ ngây người, đây… rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?Những người ở đây cũng giật Bạch Bạch nghe không hiểu từ “Ừ” là có ý gì, ngày thường không ai nói chuyện với hắn, hắn cũng quen nói chuyện một mình, vì thế hắn liền hạ mắt chạm vào cây gõ đang đỡ long liễn “…… ngươi sao không hỏi ta vì sao không muốn chết? mùi vị của chết cũng không tốt, ta không thể được ăn đồ ăn ngon, làm một con quỷ chết đói rất thảm. cho nên,” Long Bạch Bạch hít sâu một hơi, lén liếc một cái, “Ta có thể ăn no xong rồi mới chết được không?”Hắn mở to mắt, ma ma nói mọi người trong cung không dễ thương lượng đưa đủ cơm cho hắn, cho nên hắn mới không đủ ăn, cũng không cho hắn nói với người bên ngoài, nhưng hắn rất đói, nếu có thể ăn no, vậy, vậy cho dù bị cái gì tễ kia, cũng được. cũng không được, hắn còn muốn báo ân, nhưng hắn phải chết rồi…..Long Bạch Bạch thấy mình không thể quay đầu lại, nhưng hắn không hiểu, liền càng nóng nảy, đi lên phía trước từng bước, tội nghiệp nhìn về phía người hình như dễ nói chuyện kia “Ta rất đói.”Trong long liễn lại truyền ra âm thanh “ngẩng đầu lên.”Lần đầu tiên đầu óc Long Bạch Bạch lại linh hoạt như vậy, nhanh chóng ngẩng long liễn lại trầm mặc một lúc, rồi lại nói với hắn thêm một lời khó hiểu, “Cởi mũ xuống.”Trên đầu hắn còn đội mũ thái giám, chỉ lộ ra khuôn Bạch Bạch tuy rằng không hiểu vì sao phải cởi mũ, nhưng ma ma luôn dạy hắn phải nghe lời, hắn liền nâng tay gỡ xuống, lập tức một đầu tóc đen như mực trút xuống, không nói lời nào, khi thiếu niên mười tám tuổi đắm chìm trong ánh mặt trời, cả người giống như sáng lên, sau đó sẽ mọc cánh thành tiên mà bay đế ở trong long liễn trầm mặc càng lâu, lâu đến mức Long Bạch Bạch vừa muốn động, thanh âm của tân đế trong long liễn lại truyền ra, chỉ là không biết có phải là ảo giác hay không, còn mang theo ý tứ khác “Dẫn hắn trở về cùng trẫm.”“Nhưng hoàng thượng, thân phận của hắn còn chưa điều tra rõ, này….” Tô Toàn mặc dù đã đoán được hoàng thượng đã coi trọng tên thái giám này, nhưng cũng phải điều tra rõ thân phận, lỡ như là thích khách thì phải làm sao bây giờ?Nhưng Tô Toàn vừa mới mở miệng, chợt nghe trong long liễn truyền ra vài tiếng ngón trỏ gõ gõ, đây là dấu hiệu hoàng thượng không kiên nhẫn, Tô Toàn lập tức câm miệng, nhanh chóng mang Long Bạch Bạch đang ngơ ngác đi. Kết quả ngốc tử này còn hỏi một câu có phải là có đồ ăn không? Sau khi ăn thì chết như thế nào? Có đau hay không, hắn rất sợ là ngày xưa, Tô Toàn đã sớm không kiên nhẫn, nhưng hiện giờ vị này đã được hoàng thượng coi trọng, tương lại ra sao cũng còn chưa biết, hắn đau đầu trả lời từng câu khi Tô Toàn nghĩ sau này hắn sẽ không được sống yên ổn, kết quả tiểu thái dám này càng nói càng cúi đầu, bước chân cũng dần chậm lại, nhanh chóng rơi lại phía sau, Tô Toàn cũng không giám thúc giục, ban đầu còn lo lắng hoàng thượng sẽ tức giận, kết quả lại đột nhiên nghe được thanh âm của tân đế ở phía trước truyền tới “để cho hắn đi lên.”Không chỉ là Tô Toàn, tất cả cung nhân ở đây đều sợ ngây người, tiểu thái giám này có tài đức gì? Chỉ dựa vào khuôn mặt sao?Kết quả bọn họ bên này còn đang ngơ ngác, lúc này tiểu thái giám kia cũng không ngu ngốc, tự mình vui vẻ bước lên đằng trước, tự mình bò lên Bạch Bạch đã sớm đói không còn sức, lời này hắn nghe là hiểu, đi lên chính là leo lên, trước kia khi hắn trở về nhà ân nhân cũng được cho phép đi lên, lúc ấy mới được phép đi lên, để khỏi phải đi tác của Long Bạch Bạch rất nhanh, tân đế đã có mệnh lệnh, những người này không dám ngăn Bạch Bạch nhanh chóng tự mình vén rèm lên leo lên trên, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một nam tử tuấn mĩ ngồi trong long liễn, trong nháy mắt nhìn vào ánh mắt kia, động tác của Long Bạch Bạch liền ngừng lại, ngơ ngác nhìn khuôn mặt kia, quên luôn động Toàn ở phía sau không rõ, cho nên dùng ánh mắt thúc giục một phen, kết quả khiến cho hắn hoảng sợ khi nhìn thấy một màn này, hắn trơ mắt nhìn tiểu ngốc tử kia há miệng nói với hoàng đế một câu “Bộ dạng của ngươi cũng thật đẹp.”Lời này của Long Bạch Bạch là thật tâm thật lòng, hắn còn chưa gặp qua ai đẹp hơn nhiên tiền để là hắn chưa nhìn rõ bộ dạng của ngốc tử này vừa dứt lời, mọi thanh âm đều im lặng, mọi người đều quỳ trên mặt đất, trên trán ứa ra mồ hôi lạnh, ngay cả Tô Toàn luôn luôn được hoàng đế yêu thích cũng vội vàng quỳ xuống, hắn đã nhìn qua thủ đoạn tàn bạo của tân đế từ khi đăng cơ tới nay, ngốc tử này…. Sợ là phải khi Long Bạch Bạch nói xong còn chớp chớp mắt, chờ khen, trước kia khi còn ở trong phủ ân nhân, hắn chỉ cần khen các tỷ tỷ xinh đẹp, bọn họ sẽ cho hắn một khối điểm tâm, ăn ngon ca này đẹp như thế nhất định là sẽ cho hắn đồ ăn ngon?Chu Kì Nghiêu ngồi ở trong long liễn, cách một tầng vải vàng hắn chỉ có thể nhìn thấy hình dáng mơ hồ, nhưng giờ phút này đối phương đang ở trước mặt hắn, càng giống với người trong tưởng tượng của năm nay hắn một mực đi tìm, nhưng hắn chỉ là một phàm nhân, nếu có thể tìm thấy tiên nhân kia?Nhưng hắn không cam lòng, mấy năm nay hắn một mực nghĩ, nếu người nọ trưởng thành bộ dạng sẽ như thế nào?Trong đầu hắn từng ảo tưởng vô số lần dung mạo của đối phương, cũng không có loại nào khiến hắn vừa lòng, cho tới khi nhìn thấy cung nhân này, vừa liếc mắt một cái, giống như bộ dạng lớn lên của người nọ trong trí nhớ, chỉ tiếc…..Chu Kì Nghiêu vừa nghĩ tới điều này, liền nhìn thấy ngốc tử trước mắt này cười lấy lòng, mím môi, một tay ôm lấy bụng đói đang kêu ùng ục, ngồi xổm ở nơi đó, sợ hãi không dám tới nghĩ vừa trỗi dậy trong lòng Chu Kì Nghiêu liền không còn nữa chỉ tiếc…. rốt cuộc không phải niên thiên nhân kia, sao có thể ngốc nghếch như vậy được? Thế nhưng Vân Bạch Liệt cũng nhẹ nhàng thở ra, bị hai nhóc con này quậy như vậy, nhưng lại hòa tan được cảm giác quái dị lúc trước giữa hắn và Chu Kì Nghiêu, hắn xoa nhẹ mặt một cái, lúc này mới miễn cưỡng tỉnh táo đầu hiện lên dáng vẻ giảm chỉ số thông minh của Chu Kì Nghiêu, lại nhịn không được cong khóe miệng, tâm tình cũng tốt vô cùng, chỉ là chờ ngẩng đầu, liền nhìn thấy một lớn hai nhỏ đang nhìn chằm chằm nhóc con kia mỗi đứa một bên ôm lấy Chu Kì Nghiêu, đôi mắt đen bóng nhìn hắn, tiểu hoa long cắn ngón tay, “phụ thân đang cười trộm, phụ thân ngươi đang cười gì nha?”Vân Bạch Liệt rút bàn tay bụ bẫm của hắn ra khỏi miệng “Sau này không được tùy tiện cắn tay.”Đôi mắt to tròn của tiểu hoa long xoay xoay, ha ha nhếch miệng cười lộ ra lợi còn không có răng, “nhưng mà đói bụng nha. Nếu phụ thân cho ăn ngon, sẽ không cắn nữa.”Vân Bạch Liệt tức giận nở nụ cười, còn biết mặc cả sao?“thật sao? Có muốn phụ thân cho các ngươi ăn thoải mái không?” Vân Bạch Liệt từ từ tới gần, trán từ từ cọ vào đầu nhỏ của tiểu hoa long một chút, ý tứ uy hiếp rất rõ ràng, hai nhóc ỷ vào có Chu Kì Nghiêu ở đây, vươn cánh tay ôm lấy cổ Chu Kì Nghiêu, đầu nhỏ chôn vào bên trong “Cha! Phụ thân thật là dữ!”Vân Bạch Liệt dứt khoát cúi người, ngón tay duỗi vào bên hông nhóc, khẽ nhúc nhích một chút, tiểu hoa long lập tức khanh khách cười, tay nhỏ bẻ khua loạn, nhóc vừa kêu tiểu bạch long cũng kêu theo, “phụ thân ức hiếp nhóc con, cha cứu mạng…..”Chu Kì Nghiêu ôm vững hai đứa, ánh mắt cũng nhìn chằm chằm Vân Bạch Liệt bởi vì cù lét tiểu hoa long mà dựa vào rất gần, Vân Bạch Liệt đột nhiên ngẩng đầu, thừa dịp hai nhóc kia không chú ý, hắn liền bị hôn một Bạch Liệt đang đùa với hai nhóc con kia hơi dừng một chút, nhưng khi hắn nhìn xuống liền thấy Chu Kì Nghiêu đang nhìn chằm chằm mình, bên tai hắn đột nhiên nóng lên, giơ tay lên liền che đi mắt của Chu Kì Nghiêu “Quản con ngươi cho tốt!” hôn trộm cài gì mà hôn chứ?Trước khi tay Vân Bạch Liệt đặt lên mắt Chu Kì Nghiêu, hắn vẫn nhìn thấy Vân Bạch Liệt đỏ vành tai, đôi mắt bị che liền lóe lên, đột nhiên hắn đưa lưỡi liếm vào cổ tay gần trong gang Bạch Liệt liền nhấc bàn tay lên, hắn nghĩ tên này thế mà không biết xấu hổ, thế nhưng lại làm trò trước mặt hai nhóc con…..Hắn nhanh chóng thu tay lại, thuận tiện trừng mắt Chu Kì Nghiêu còn đang mang vẻ mặt cười xấu nhóc con vốn đang cùng phụ thân nhà mình chơi rất vui vẻ, đợi nửa ngày đột nhiên không thọc nữa, quay đầu lại, nghi hoặc nhìn phụ thân nhà mình “phụ thân?”Vân Bạch Liệt ho nhẹ một tiếng, ôm lấy tiểu hoa long “biến trở về trước đi, phụ thân mang hai đứa đi rửa mặt, dùng bữa trước, để cho cha các ngươi cho người đi làm quần áo cho các ngươi.” Cứ trống trơn như vậy thì giống cái gì?Tiểu bạch long nghe vậy cũng chủ động chui vào lòng Vân Bạch Liệt, hai nhóc trong chớp mắt liền biến trở về thành long Bạch Liệt cũng không để ý Chu Kì Nghiêu, trực tiếp ôm hai nhóc con kia xoay người rời đi, không phải thích chơi lưu manh sao? Tự mình chơi với mình đi, không để lại đứa nào cho hắn hết!Ý cưới dưới đáy mắt Chu Kì Nghiêu càng sâu, khi Vân Bạch Liệt xoay người hắn liền nâng bước đi theo, Vân Bạch Liệt vừa quay đầu liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú kia mang theo ý cười, độ cong trên khóe miệng sắp cong tới trên trần nhà tai Vân Bạch Liệt càng đỏ “Ngươi cười ngây ngô cái gì? còn không mau đi?”Chu Kì Nghiêu đi qua ghé vào lỗ tai hắn nói “Được, chỉ cần là lời A Bạch nói, trẫm đều nghe.” Chính là thừa dịp tời gần, liền hôn lên tai hắn, chắc là biết Vân Bạch Liệt sẽ giận, liền nhanh chóng mở cửa điện rời trước Vân Bạch Liệt nghe thấy thanh âm của thái hậu liền lập kết giới ở tẩm điện, ngoại trừ người sau khi đi vào có thể nghe được thanh âm, người ở bên ngoài sẽ không hề nghe thấy, cho nên hắn không sợ có người nghe được, hắn cúi đầu nhìn hai long bảo đang bịt mắt cười vui vẻ, liền nhéo nhéo sừng rồng của bọn họ “Có thể ăn thêm hai món nữa có phải rất vui hay không? Nhưng mà! Chỉ có bữa này thôi, những bữa tiếp theo phải khôi phục bình thường.”“Y! như thế nào lại như vậy?” hu hu hu, phụ thân xấu….. bụng bọn họ có thể ăn được, và bọn họ có thể ăn bất cứ thứ Bạch Liệt ôm hai nhóc rồng con ra hậu điện, còn nghiêm tục bịa chuyện “Có thể ăn là một chuyện, nhưng cha các ngươi tuy rằng là hoàng đế, nhưng mà thật nghèo, phải nuôi ba con rồng, các ngươi nghĩ lại xem có phải rất vất vả hay không? Cho nên chỉ ăn đủ no là được rồi đúng không?” nếu theo long tộc bọn họ, thoải mái ăn tới no bụng, vậy chắc chắn là không nên….. ăn gần no là được giờ hắn ăn so với bọn họ còn ít hơn nhóc rồng còn có ý đồ thay đổi ý tưởng của Vân Bạch Liệt, kết quả Vân Bạch Liệt vững như núi thái sơn, lúc này mới ăn được mấy bữa? mà một lần có thể ăn năm món, nếu tiếp tục nuôi nữa sợ nuôi không bên kia Chu Kì Nghiêu cảm thấy mình đang dẫm lên mây, nhẹ nhàng nhanh nhẹn. sau khi dặn dò Tô Toàn xong liền trở về đại điện lại phát hiện bên trong rất im lặng, hắn nhịn không được bước nhẹ lại, chờ đi tới trước long tháp, vén màn giường lên, liền nhìn thấy Vân Bạch Liệt đang nhẹ nhàng đặt hai nhóc rồng kia trên long là nghe thấy tiếng động phía sau, nhưng cũng không dừng lại, chờ buông hai cái đầu rồng đang chụm vào nhau kia, đắp chắn tốt, hắn mới xoay người, ánh mắt ý bảo Chu Kì Kì Nghiêu đi theo Vân Bạch Liệt đi ra phía trước, nhưng vẫn không nhịn được quay đầu lại, càng nhìn càng cảm thấy trái tim ấm áp, hắn sao có thể ngu ngốc như vậy, thế mà không phát hiện, hai nhóc rồng này vẫn kêu hắn là cha, hắn còn tưởng rằng…..Chu Kì Nghiêu càng nghĩ càng ảo não, nhưng chờ đi theo Vân Bạch Liệt tới sau điện, nhìn thấy Vân Bạch Liệt đóng cửa đá lại, cũng tạo một kết giới, hắn nghĩ tới đề tài lúc trước Vân Bạch Liệt nói tới, liền sửng Kì Nghiêu còn muốn nói sang chuyện khác “Không phải bọn họ vừa rồi nói muốn ăn gì đó sao, sao lại đột nhiên ngủ?”Vân Bạch Liệt nhìn ra ý đồ của hắn, nhưng cũng không sốt ruột, nếu quyết định mở lời, hắn có rất nhiều thời gian để kéo dài cùng Chu Kì Nghiêu. hắn nghe nói như thế cũng trả lời “Bọn họ là lần đầu tiên biến ra hình người, không nắm giữ được yêu lực, yêu lực tiêu hao quá nhiều, để cho bọn họ tỉnh lại thì sẽ khôi phục.” hắn hơi dừng một chút, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, “Chúng ta nói chuyện.”Chu Kì Nghiêu nhìn vào đáy mắt hắn, biết lần này sợ là không thể tránh khỏi, đành phải thở dài “A Bạch, chúng ta coi như không biết chuyện này, cùng vui vẻ sống như vậy không tốt sao?”“đương nhiên không tốt.” Vân Bạch Liệt tiến lên từng bước, “nếu không phải chuyện vừa rồi, ta thật sự còn không biết trong lòng ngươi kỳ thật đã sớm nghĩ tới chuyện này, ta sở dĩ không nói qua, là bởi vì…. Ta và đại ca lúc ở yêu tộc đoán được có lẽ ngươi không phải người phàm.”“Hả?” ban đầu Chu Kì Nghiêu còn tưởng rằng hắn sẽ nói cái gì, nghe thế, liền vội ngẩng đầu “cái gì?” hắn không phải người phàm sao? Đây là ý gì?Vân Bạch Liệt “kỳ thật ta cũng không rõ, bởi vì đây cũng chỉ là suy đoán của ta và đại ca. Nhưng lúc trước chọn yêu chủ ngươi cũng đã thấy, lúc ấy trên trứng của tiểu hoa long có hoa văn màu hồng, đồ đằng kia không phải của Đông Hải long tộc ta, nhưng lại xuất hiện ở trên người huyết mạch của hai ta. Không phải của ta, vậy chỉ có thể là của ngươi. Nhưng người là người phàm, nó có nghĩa là….. trừ phi ngươi không phải người phàm.”Ngay từ đầu Chu Kì Nghiêu cũng không biết hai nhóc rồng kia là Vân Bạch Liệt sinh, đương nhiên cũng coi là của yêu khác, vừa rồi hắn biết được hai nhóc rồng kia là con hắn liền rất là kích động, đầu óc căn bản không kịp chuyển động, lúc này nghe được lời nói của Vân Bạch Liệt liền tỉnh táo lại, cần thân suy nghĩ lời nói của Vân Bạch Liệt một lần, đáy mắt đột nhiên có ánh sáng “Ý của ngươi là…. Ta có thể có quan hệ với yêu chủ trước?”Vân Bạch Liệt gật đầu “đúng, cho nên sau khi đoán được chuyện này, ta liền đoán rằng ngươi có thể sống lâu hơn trăm năm, lúc này mới không lo lắng chuyện này. Nhưng lại không biết là có chuyện gì, cũng không biết giải thích như thế nào với ngươi, hơn nữa…. ta cũng không biết phải nói chuyện của hai nhóc rồng kia với ngươi như thế nào, cũng liền giữ lại không nói.”Nhưng hắn chẳng hề nghĩ tới, Chu Kì Nghiêu nghĩ tới, cũng tự hỏi qua, hắn cũng không thể hiện ra ngoài cứ đặt trong lòng một mình chịu đựng, hắn nghĩ tới dáng vẻ lúc đó của Chu Kì Nghiêu liền thấy đau lòng không Kì Nghiêu cũng nghĩ tới, ánh sáng trong mắt càng dịu dàng, hắn nhìn chằm chằm Vân Bạch Liệt “Đau lòng cho trẫm sao? Cho nên không giữ nữa liền nói ra?”Vân Bạch Liệt vừa nhìn liền biết tên này đã khôi phục như bình thường, cũng mặc kệ hắn, dứt khoát loại bỏ kết giới đi ra ngoài “Ai nói chứ? Ta chỉ là không muốn cảm xúc của ngươi ảnh hưởng tới hai nhóc rồng kia thôi…..”Khi Vân Bạch Liệt đi qua người Chu Kì Nghiêu, lại bị hắn nắm lấy cổ tay, bị kéo một cái liền bị Chu Kì Nghiêu giam giữa hắn và cửa đá. Vân Bạch Liệt ngẩng đầu lên, trái tim lại bùm bùm đập một phen, Vân Bạch Liệt chợt nghe thấy giọng Chu Kì Nghiêu khàn khàn “ A Bạch kết giới này ngoại trừ hai chúng ta sẽ không có ai nghe được đúng không? Hửm? thế mà vẫn giấu không nói, có phải sợ trẫm làm gì ngươi không?”Vân Bạch Liệt bị đoán được tâm tư, ho nhẹ một tiếng “Ai nói chứ? Ta cũng chỉ vừa mới nhớ tới.”“Thật không?” trán Chu Kì Nghiêu kề vào trán hắn, thanh âm càng nhẹ “nếu đã như vậy, kết giới cũng đã lập, vậy cũng đừng lãng phí….”Vân Bạch Liệt “….” Kết giới là dùng vào việc này sao? Tên nhóc này còn không biết xấu hổ mà nói như vậy?Hai nhóc rồng kia liền ngủ một mạch tới khi trời tối đen, cho tới khi đói bụng mới trở mình lại, tiểu hoa long tỉnh trước, hắn dùng móng nhỏ xoa mắt, ôm đuôi mê mang một chút, liền mở yết hầu gọi “Y!” cha!Kết quả gọi một tiếng, cha hắn cũng không xuất hiện, ngược lại lại đánh thức tiểu bạch long, vì thế, trong đại điện liền vang lên hai thanh âm “Y!” cha? Cha! Phụ thân? Phụ thân!Mời vừa gọi tới lần thứ tư, rốt cục nghe được thanh âm cửa đá mở ra, một thân ảnh xuất hiện ở gần đó, cả người Chu Kì Nghiêu ướt sũng, đầu tóc đen rối tung, cũng chỉ mặc một chiếc trường bào đi ra, ho nhẹ một tiếng, giống như người ướt cả người không phải là hắn, ôm lấy hai nhóc rồng kia “Đói bụng rồi sao? Trẫm kêu bọn họ truyền thiện nhé?”Hai nhóc rồng lập tức vỗ móng nở nụ cười, thân hình nhoáng lên một cái biến thành hai nhóc béo, ôm lấy cổ Chu Kì Nghiêu, một trái một phải bắt đầu nói “phụ thân đâu?”“Cha sao trên người cha lại ướt? mặt sao cũng đỏ vậy?”“Cha, cổ ngươi cũng đỏ, có phải bị ức hiếp hay không?” tiểu hoa long dùng móng béo vỗ ngực “Cha! Ngươi nói! con đi báo thù cho ngươi!”Chu Kì Nghiêu ho nhẹ một tiếng “Cha không có việc gì, về phần phụ thân các ngươi…. Cũng không có việc gì, nhưng cha cho các ngươi ăn trước, lát nữa phụ thân các ngươi sẽ ra sau.”Hai nhóc nghiêng đầu, vừa nghe ăn, lập tức quên luôn những chuyện Kì Nghiêu nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới đi tới cửa đại điện, suỵt một tiếng để hai nhóc không lên tiếng, lúc này mới mở ra một lỗ hổng, tạm thời mở ra kết giới, khiến lời nói truyền ra ngoài “Đem quần áo chuẩn bị cho hai tiểu hoàng từ vào trước đi. Còn nữa lập tức mang đồ ăn lên, càng nhanh càng tốt.”Tô Toàn đứng ở bên ngoài lập tức đáp lời, nhịn không được len lén nhìn nhóm tiểu hoàng tử, kết quả hoàng thượng đóng cửa điện lại, không nhìn thấy cái gì Tô Toàn giống như bị cào, hắn muốn đi cào cửa “…..” ah, đã nửa ngày rồi còn chưa được thấy nhóm tiểu hoàng tử, nhớ quá đi, nhớ quá đi! Chu Kì Nghiêu nhìn Long Bạch Bạch đang uất ức nhăn hết mặt lại, tâm tình rất tốt, thời gian này ở chung hắn phát hiện tên ngốc này có thể ngồi không, nhưng thích ăn nhất chính là thịt, không thịt không kia rất đói, cho nên liền ăn hết không còn, sau này miệng dưỡng điêu rồi liền chỉ chọn thịt ăn, cuối cùng cũng không lãng phí nhưng lúc ăn chay thì động tác chậm Kì Nghiêu nhận ra ngốc tử này là thích ăn thịt, hắn không thể so đo với tên ngốc này phạt hắn viết chữ, nhưng mà…. Hắn không phải không có cách tình Chu Kì Nghiêu rất tốt chỉ chỉ vị trí bên cạnh “Mấy ngày nay phải ăn chay, như thế nào, không muốn ăn?”Long Bạch Bạch ngửi ngửi, hương vị của ngự thiên đương nhiên là rất thơm, nhưng, nhưng phải có thịt mới ngon chứ?Trước kia đói quá hắn cái gì cũng ăn, nhưng hiện giờ mỗi ngày đều có cơm ăn, thịt thịt thơm ngào ngạt, hắn cũng chỉ muốn ăn nữa Tô Toàn cũng biết Long Bạch Bạch thích ăn thịt, cho nên chuẩn bị hai phần đồ ăn phần cho Long Bạch Bạch sẽ nhiều thịt hơn, Long Bạch Bạch ăn vui vẻ, vậy bọn nô tài như bọn hắn cũng được thơm Bạch Bạch vốn thấy bữa tiệc chay này thì không vui, nhưng đầu óc chậm nửa nhịp vẫn từ từ chạy, cuối cùng nắm được những từ quan trọng “Ah, vài ngày?”Hắn mở to mắt khó có thể tin, lúc này cảm thấy khuôn mặt dễ nhìn của người tốt không đẹp, sao lại có thể như vậy chứ?Chu Kì Nghiêu chấp nhất gặp một đũa nếm thử “Hương vị không tồi, không muốn ăn sao?”Ban đầu Long Bạch Bạch nghĩ trở về là có thể ăn một bữa ngon, nhưng ở trong cung của mình cũng vô dụng, giờ phút này lại đói bụng, mũi ngửi ngửi liền từ từ ngồi xuống “Muốn….” nhưng càng muốn ăn Kì Nghiêu cố gắng khắc chế ý cười ở khóe miệng, cố ý từ từ mở miệng “Nếu cảm thấy ngon thì mau ăn đi, đêm nay phải nghỉ ngơi sớm, ngày mai mang ngươi ra cung chơi. Đương nhiên, mấy ngày kế tiếp sợ là phải ăn chay, thế nhưng…. Ăn vài bữa cũng không sao, có đúng không?”Long Bạch Bạch cứng ngắc quay đầu, trong ánh mắt đều là uất ức, hắn giống như một cây cải thìa ủ rũ “Ta, ta có thể không đi không?”Chơi vui so với ăn thịt, hắn tình nguyện chọn ăn thịt, hắn không muốn đi…. Hắn tình nguyện quay về trong cung của mình ăn cơm thịt cũng Kì Nghiêu còn nghiêm túc nhìn hắn, dưới ánh mắt long lanh đáng thương của Long Bạch Bạch vô tình nói “Không được.”Long Bạch Bạch “QAQ”Long Bạch Bạch bị Chu Kì Nghiêu tàn nhẫn từ chối như vậy, hắn đành ăn đồ chay, trước kia cũng không thấy gì, hiện giờ trong lòng có nỗi nhớ với thịt, đồ ăn cho vào trong miệng càng thấy không ngon bằng trước cũng không ngon như những gì mà hắn đã ngửi khi len lén liếc nhìn Chu Kì Nghiêu đang dương dương tự đắc, Long Bạch Bạch liền cúi đầu sợ thế nửa canh giờ kế tiếp, Tô Toàn lần đầu tiên biết được Long Bạch Bạch còn có thể ăn nhã nhặn như vậy, chậm chạp như vậy, giống như mĩ vị ngày xưa hiện giờ đều biến thành sáp, tiểu bộ dạng đáng thương khiến cho tấm lòng già của Tô Toàn mềm khi liếc mắt tới hoàng đế có thể nói là lãnh khốc vô tình, liền yên lặng cúi Bạch Bạch khóc không ra nước mắt ăn thức ăn chay, nghĩ tới còn có vài ngày phải ăn như vậy nữa, hắn cảm thấy không có cách nào vượt qua những ngày như ngày trước hắn ngồi ở cửa điện trong lòng luôn muốn gặp người tốt, nhưng sau khi thấy, hắn phát hiện không thấy người tốt một lúc liền đã biến thành người xấu, sau khi hắn rửa mặt liền nằm trên giường ở thiên điện, dưới cái nhìn chăm chú của Tô Toàn liền nhắm mắt Toàn thở phào nhẹ nhõm, đi ra ngoài dặn dò tên thái giám ở bên ngoài hầu hạ cho tốt, lúc này mới trở về Dưỡng Tâm điện hầu hạ đại chủ âm ngoài cửa điện vừa biến mất, ánh mắt nhắm lại của Long Bạch Bạch liền ti hí mở ra, bụng kêu ùng ục, lấy quần áo lung tung bọc vào, để chân trần chạy tới một cây cột xa nhất, huỵch một cái trèo khi trèo lên, từ cây cột trèo lên xà nhà, trốn kĩ rồi, mới cố ý la to ra bên ngoài “ui da” một tiếng, quả nhiên tiểu thái giám ở ngoài cửa lập tức đẩy cửa đi vào “Vân chủ tử làm sao vậy?”Mà khi bọn họ bước tới giường, Long Bạch Bạch từ trên cây cột trượt xuống, nhanh chóng nhảy ra cửa điện phía sau bọn họ, trước kia khi hắn chưa gặp người tốt chính là dùng cách này để tránh thoát ma ma chạy ra Phi Vân điện, có thể nói là rất có kinh mà hắn vừa vui rạo rực chạy ra hai bước, còn chưa kịp quay đầu xem có ai đuổi theo không, chưa kịp nhìn rõ đã chạy về phía trước, hắn mới không cần theo người tốt đi ăn chay, một chút cũng không ngon, cho nên hắn tính toán không đi, hắn phải về Phi Vân điện của Bạch Bạch vừa mới nghiêng đầu liền lập tức đụng vào cái gì đó cứng rắn, thiếu chút nữa là bị đụng ngất, Long Bạch Bạch tay chân lanh lẹ túm lấy ống tay áo gần đó, thế nhưng cho dù ổn định bước chân vẫn ngồi xổm trên mặt vừa túm chắt ống tay áo vừa giương mắt, phát hiện nhan sắc của người trước mắt thật quen mắt, lại hơi ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Chu Kì Nghiêu đang từ trên cao nhìn Bạch Bạch chớp chớp mắt “Hả?”Khóe miệng Chu Kì Nghiêu cong lên, nhếch mày, cũng trả một âm về “Hử.”Long Bạch Bạch “QAQ”.Sau một nén nhang, Long Bạch Bạch bị Chu Kì Nghiêu xách cổ áo cúi đầu đi theo hắn về tẩm điện của Dưỡng Tâm điện, phía sau còn có hai tiểu thái giám nơm nớp lo sợ đi theo, sợ hoàng thượng đi đằng trước tức giận sẽ trách bọn họ hầu hạ Vân chủ tử không Kì Nghiêu mang người về tẩm điện, chỉ chỉ nhuyễn tháp ở một bên “Ngủ ở đây.”Long Bạch Bạch giận mà không dám nói gì, bộ dáng vợ nhỏ lén lén nhìn hắn một cái, yên lặng đá rơi giầy leo lên, đem áo ngủ bằng gấm cởi ra, sau đó nhìn chằm chằm Chu Kì Nghiêu, đến lúc này còn chưa hiểu được người tốt sao lại ở nơi đó, rõ ràng hắn không nghe thấy tiếng bước khác hắn có thể nghe được, hoặc có thể ngửi được hơi thở trên người người khác, nhưng người tốt…. hắn thế nhưng không ngửi Kì Nghiêu nhìn vào ánh mắt đen bóng đầy tinh thần, đứng ở trước nhuyễn tháp, từ trên cao nhìn xuống “Còn chạy nữa không?”Long Bạch Bạch nhỏ giọng rầm rì một tiếng, cũng không biết là đang lẩm bẩm cái gì, rõ ràng vật nhỏ này đã kìm nén muốn chết thế mà còn muốn kia Chu Kì Nghiêu sao không phát hiện ra tiểu hỗn đản này cũng không ngốc như vậy, nghĩ lại cũng đúng, nếu thật sự ngốc như vậy lúc trước không có khả năng dưới tay ma ma còn có thể chạy ra, còn chuẩn bị một bộ quần áo tiểu thái giám. Hắn nhìn Long Bạch Bạch bướng bỉnh còn muốn chạy, không nghĩ tới tên ngốc này có chấp niệm sâu sắc với thịt như vậy, vì phòng ngừa tên ngốc này lại chạy về, sẽ gây phiền phức cho sáng sớm ngày mai, liền dứt khoát nói “Trẫm thấy lá gan của ngươi càng ngày càng lớn, thế nhưng nếu ngươi không muốn đi thì cũng không cần đi.”Ánh mắt Long Bạch Bạch quả nhiên sáng lên người tốt quả nhiên là tốt nhất…..Chỉ là suy nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, liền nghe Chu Kì Nghiêu tiếp tục nói “Đương nhiên, ngày mai trẫm muốn ra cung. Sau khi trẫm ra cung nếu có người bằng mặt mà không bằng lòng không cho ngươi ăn cơm, trẫm cũng lực bất tòng tâm, nói một câu đơn giản, nếu trẫm mất, ngươi có thể không có cơm ăn mà còn bị đánh.”Long Bạch Bạch bị dọa rồi, hắn khó có thể tin nhìn Chu Kì Nghiêu “nhưng, chính là…..”Chu Kì Nghiêu cúi thân xuống, ngắt lời Long Bạch Bạch trợn tròn mắt, ngón tay lung tung chỉ về phía Phi Vân điện, chờ tới gần, híp mắt uy hiếp “Muốn ở bên cạnh trẫm cùng trẫm đi hay là ở lại? bị đánh? Ăn không đủ no? quay lại những ngày trước kia?”Mỗi một chữ Chu Kì Nghiêu nói ra đều khiến Long Bạch Bạch co lại, cuối cùng chỉ lộ ra một đỉnh đầu đen như mực, run lẩy Kì Nghiêu vừa lòng, “Còn muốn chạy nữa không?”Bên trong liền truyền ra một tiếng trả lời rất có lực “Không chạy không chạy…..”Khóe miệng Chu Kì Nghiêu mang cười, vỗ vỗ chăn bông nhỏ, ngồi ở một bên, uy hiếp xong rồi cũng nên cho miếng bánh ngọt, ban đầu lúc trước chỉ là muốn dạy dỗ Long Bạch Bạch một chút, không nghĩ tới lại dọa cho tiểu hỗn đản này sợ tới mức muốn chạy, nhìn chăn gấm run rẩy, miễn cưỡng mở miệng khai ân nói “ngươi nếu ngoan một chút, có lẽ trẫm sẽ cho ngươi ăn thịt.”“Thật sự?” ban đầu con đang sợ hãi tiểu ngốc tử lập tức thò đầu ra khỏi chăn gấm, tóc đen lộn xộn dính lên trên mặt uốn éo trước mặt Chu Kì Nghiêu, trắng đen rõ ràng chấn động lòng người xuất hiện ngay trước mắt, bởi vì động tác của hắn quá nhanh, dựa vào gần Chu Kì Nghiêu, khiến người này bất ngờ, vẻ mặt hắn hơi hoảng hốt, dưới ánh mắt chờ mong của Long Bạch Bạch ừ một Kì Nghiêu gật đầu xong mới giật mình biết được mình vừa rồi làm cái gì, nếu không biết tên ngốc này là ngốc thật, hắn sẽ hoài nghi ngốc tử này có phải là cố ý dùng khuôn mặt này hấp dẫn hắn hay Bạch Bạch lập tức đứng lên hoan hô, chắc là rất vui vẻ, bởi vậy càng tới gần hơn, trực tiếp ôm lấy Chu Kì Nghiêu, đầu còn ở trong ngực hắn dùng sức cọ cọ “Người tốt thật sự là người tốt!”Long bào của Chu Kì Nghiêu bị cọ lộn xộn, nhíu nhíu lông mày “Buông ra.”“Không buông không buông, ân nhân khi vui vẻ, đều sẽ vuốt đầu ta khen ta là bé ngoan….” Long Bạch Bạch ngẩng đầu lên, cũng muốn được sờ đầu, người khác muốn sờ đầu hắn, hắn cũng không cho, cũng chỉ có người tốt, giống với ân nhân đối tốt với hắn, hắn liền ngoại lệ cho Kì Nghiêu nắm hai bên má hắn, kéo kéo, cho tới khi đem khuôn mặt đẹp kia nhéo không ra hình dạng gì, nhìn không gây chú ý như vậy mới nhẹ nhàng thở ra “Vân lão thái gia và trẫm không giống nhau.”Vân lão thái gia có thể xem ngốc tử này là cháu trai, nhưng hắn sao có thể như vậy? hắn cũng không có cháu trai lớn tuổi như nữa….Chu Kì Nghiêu nhìn bộ dạng đơn thuần của ngốc tử này “Sau này không được tùy tiện nhào vào lòng người khác.” Lỡ như gặp phải người có tâm tư khác, tuy rằng ngốc tử này ngoại trừ ăn cũng không có ưu điểm gì, nhưng khuôn mặt này…. Khó tránh sẽ không có người nhớ Bạch Bạch phồng má, cứ như vậy ngửa đầu nhìn hắn, cũng không nói nghe hay không Kì Nghiêu nhấn mạnh “Có nghe hay không? Là không ngoan phải không? Trẫm cho người thịt là có điều kiện tiên quyết, nếu không ngoan, vậy trẫm…. »Ngốc tử rất có nhãn lực không có trực tiếp nhảy lên, một lần nữa ngoan ngoãn nằm lưu loát nói Ngoan mà ngoan mà. » không có gì quan trọng hơn thịt, vậy sau này sẽ không cho sờ đầu nữa, Kì Nghiêu …. » trong đời hắn chưa từng gặp qua kẻ nào có tiết tháo như tên ngốc rồi ai một mực còn không muốn đi ? kết quả chỉ vì cái ăn mà….

thật sự không thể ăn đuôi sao